(Số lượt xem không nhất thiết phải trùng khớp với VnExpress.net.)
Vợ chồng tôi luôn sống mâu thuẫn, nhất là thói quen tiêu dùng quá khác biệt, nhưng tôi không thể nói mãi được điều này nên tôi chọn cách của mình, Bây giờ tôi cảm thấy mình đang làm đúng.
Trước Tết, gia đình tôi đã đi ra Bắc với số tiền thưởng cuối năm hơn 20 triệu đô la. năm. Mấy năm mới về, vợ vẫn muốn yên bề gia thất, ăn Tết xong. Có một trận dịch và vợ tôi (một giáo viên tư thục) chỉ được trợ cấp một phần thay vì lương.
Tôi vẫn đang làm việc, nhưng lương của tôi gần như bị cắt một nửa. Tết đến, dù có con nhỏ muốn thuê nhà nhưng tiền trong tài khoản của vợ chồng tôi vẫn còn hơn 10 triệu đồng. Vợ tôi bắt đầu hoang mang vì nó dùng tiền mà tôi không tiêu được trong một tháng, cuối tháng 2, tôi cũng xin nghỉ không lương vì công việc kinh doanh gặp khó khăn. Nợ 19 mùa – khi gặp khó khăn sẽ nâng niu tài sản mình đang sở hữu. Vợ tôi bắt đầu tiết kiệm và cắt giảm mọi chi phí. Trước khi vào siêu thị mua đủ thứ, nhiều thứ chưa dùng đến, tôi sẵn sàng bỏ ra cả trăm nghìn để mua nửa ký trái cây nhập khẩu, kể cả là tích trữ, đồ nhà bếp yêu thích, không dùng đến. Bây giờ, ưu tiên hàng đầu là thức ăn hàng ngày.
Vợ tôi nói rằng cô ấy rất sợ, và cuộc sống của cô ấy từ nay sẽ khác, cô ấy phải tiết kiệm tiền cho bữa ăn gia đình hoặc hộp sữa cho em bé. Đối với tôi, bây giờ có hơn 20 triệu đô la tiền tiết kiệm cá nhân, rất có giá trị. Bây giờ vợ chồng tôi không phải mở miệng vay tiền của ai cả, dù biết sau này sẽ khó khăn nhưng cũng phải cố gắng vượt qua và nhớ tiết kiệm mỗi ngày khi thấy mình làm ăn khá giả. Quan trọng và quan trọng.
>> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang Ý tại đây.
LêMinhHoàng